TRỐNG KHÔNG
buổi sáng im trên bông hoa sứ trắng nhà tôi
ký ức tuổi thơ về mùa - ôi hoa sứ
thiếu phụ chờ chồng hóa thành đá vọng
người mẹ nhớ con buồn bả ngước nhìn trời
em tôi dại vẫn vui đùa trước cửa
một thằng con hư - ngồi lặng - nhớ quê mình
sự trưởng thành đến từ hoài niệm
chúng cũng sẽ lớn đần theo tháng năm
yêu thương làm hành trang
cho những bửa cơm - ngày mai nầy giữa chợ
cô bé hỏi về cuộc đời
dấu ái thật thầm tôi gởi vội lời thăm
bằng bài thơ tôi viết trong trống không đầu óc có vài bông hoa sứ
âm thầm nở nơi cuộc nhớ đã tan
sáng nay cũng hoa sứ
cũng nở trắng về em
nỗi nhớ vỡ òa
quá khứ tôi mùi quê hương thoảng nhẹ
tháng Chín chưa thu
lá chưa vàng cho bay đi muôn vạn điều khát vọng
bâng khuâng
con phố nhỏ lặng thầm
tôi nghĩ về em
(chúng mình liệu còn nghĩ về nhau không nhĩ
hay chất chồng
năm tháng cũ hoang vu)
Stockton tháng Chín chưa thu ai mà đợi
để có mùa lạc ngõ bước về đây
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - 7:53 Am.)