TANG BỒNG TA TRONG SƯƠNG
không tình cờ ghé bến viễn xứ
chân mây trong vó ngựa ta cuồng
gõ móng tinh mơ hồn thiêng cũ
vọng thầm về nhắc khẽ đời không
đường im viễn xứ trong sương đục
bao nỉ non theo con dế buồn
mượn cõi trăm năm rao biệt khúc
ngỡ xưa đầy khung trời dỗi hờn
biết mấy "cả đời" không cập bến
định mệnh những con thuyền lênh đênh
"cả đời" trên nóc nhà hàng xóm
xõa tóc mai sợi vắn phương đông
sợi dài vướng treo cây năm tháng
khởi đầu một năm bằng một xuân
bằng những buổi sáng chưa từng muộn
chưa hoàng hôn nhớ nắng sợi vàng
vẫn hoang lạ cành trơ nhánh rụng
trong sớm mờ bóng đổ hòa sương
sẽ hạ em - rồi thu ấm lạnh
như chưa: trên ngọn tuyết "cỏ bồng"
đẫu đã qua rồi nửa đêm thánh
tuần hoàn sự phiêu lãng hồng ân
luẫn quẫn liệu có xoay vòng đến
gót tìm viễn xứ ghé lại đêm
"cây cung dâu" trót lần xạ tiển
cánh bằng biền biệt phía trời chim
ta về xới mộ người đã chết
hư vô chuôc-rượu-đời kiếm tìm
đốt tờ giấy bạc lâm râm khấn
bình yên nhé hãy cứ riêng mình
sống chãng phận chét không yên xác
tạ lỗi xa tôi - trao chút tình
một chút tàn đông trao dằn vặt
thổi bay van triệu bước thăng trầm
buồn theo đá xanh xao rêu mọc
cuộc đây từ độ hóa cỏ bồng
rượu đào say khướt thơm hương tóc
thách thức đời xem có lạ hơn
ta năm tháng ngồi lưng chừng dốc
con đồi ngày trốn mẹ đi hoang
tưởng nghịch giả bộ thuyền hẹn nước
lại buồn xin lãng quên song hành
lời sáng viết tận chiều mới hết
rồi em cũng chán cả thật thầm
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - MAR 07, 2022 -1:02 Pm.)