CỨ PHẢI CHI BÂY GIỜ CON VẪN BÉ


Tết này nữa vẫn là năm xa xứ
trên mâm cơm cúng mẹ mỗi bận xuân
luôn có món hành quấn thịt ba chỉ
ngày xưa xa lắm mẹ rất thích ăn


lặng quay mặt nghe tiếng hồn rên rỉ
nghèn nghẹn nhói rơi giọt đau tình thân
mẹ ạ tuổi bây giờ con lớn đủ
không như ngày xưa vẫn còn măng non


rất nhiều năm bão trường giang vần vũ
rất nhiều thu mùa lá rụng sân hoang
cây tre bé chọc thủng rèm quá khứ
khoe với bà các cháu đã lớn khôn


chúng trưởng thành nhưng không làm lịch sử
để bảo rằng hiển nhiên thành công dân
rồi khờ dại đổ thừa cho cố sự
bởi chưa từng có quốc tịch Việt Nam

mẹ ạ Tết cũng chẳng mai đào nở
hơi nóng bữa ăn phà mờ mắt con
nghèn nghẹn ở tinh cầu không giọt rõ
thay buồn tênh bên dĩa thịt quấn hành


bổng hóa bệnh căn nguyên nào chẳng lạ
cứ mỗi lần khi ăn vào miếng ngon
lại nhói tim đau dặm dài tiếng thở
hóa phút cuộc đời rát bỏng tim gan


bữa ăn ngon bây giờ không còn khó
con có hàng ngày (thậm chí cả năm)
hàng ngày đau cả năm buồn nhớ quá
thầm mơ phải chi - cứ phải chi chăng


cứ phải chi bây giờ con vẫn bé
để trổ tài nấu nướng hầu mẹ ăn

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Mar 17, 2024 - 7:46 Am.)