SAO LÀ CÓ SAO LÀ KHÔNG
cuộc sống luôn có đột phá
giữa may rủi
vui và buồn
bất hạnh
nhiệm màu cũng có
nhưng không bao giờ song song
không phải hết xuân rồi hạ
hay thứ định luật xoay vòng
hết mưa dầm là sáng tỏ
mặt trời chiều sẽ hoàng hôn
ta ôm
một vầng trăng vỡ
nghêu ngao hát dăm lời buồn
hỏi sao
mặt trời lại đỏ
phải chăng
đang say khướt hồn
thuở ấy thiên đường bé nhỏ
bỗng dưng đời hóa chiến trường
cánh phượng sân trường tóe lửa
nỗi buồn hỏa châu thay trăng
vâng đó
chính là đột phá
(thật chẳng biết vui hay buồn)
ta rời quê hương từ đó
nhớ mái hiên
che cành soan
sau lục thất niên tù tội
vài năm khoác áo chinh nhân
bạn có vài thằng bộ đội
được làm bí thư trưởng phòng
trên vạn nẻo đường bít lối
lạc loài
giữa đám người đông
xin bốc vác bị từ chối
bảo rằng
đây là quốc doanh
nhưng cũng phải ăn để sống
mà chẳng có được việc làm
băng đèo vượt non lội suối
nhọc nhằn chẳng đủ ấm thân
xót xa
cuộc đời khốn khó
hỏi sao
thượng đế bất công
buộc phải rời xa đất tổ
hình thức
xuất cảnh tha hương
nhìn bữa ăn đầy thịt cá
xe hơi nhà cửa khang trang
có máy điều hòa không khí
áo đẹp... xa quê buồn không
có thể gọi là
đột phá
ở giữa
sự có và không
điều may nằm trong mầm họa
niềm khát khao
nỗi thỏa lòng
phải như thế nào thì có
hoặc “đã mất hết” là không
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - APR 8, 2024 - 5:33 Am.)