VẪN HẠ TÔI SÁNG VÀ BÀI TÁM CHỮ


mòn rong ruổi đường không trăm ngõ hẹp
bất chợt vui khi qua mấy dặm đường


nếu cứng ngắt cứ giáo điêu khuôn phép
đêm sẽ hỏa châu vàng ngỡ bóng trăng
một cuộc tình quấn dây kẽm gai thép
hoàng kim chiều nào treo hương ngọc lan


cứ mềm mại khép mi ru mắt đẹp
mà nhỏ nhoi lãng quên chỗ phiêu bồng
mà khép kín phía đời xa trước mặt
quằn quại gì hỡi những sợi tóc hoang


trong mộng dữ ta hình thù ma quái
soi hư không bằng mấy ngọn nến hồng
ở vàng vọt: đá chờ câu hẹn núi
và tháng Sáu em ướp rạng Stockton


bỏ đạo lý (mấy khẽ khàng nhức nhối)
giương cao tay rơi ướt giọt đắng lòng
trăm năm ấy hoài đóng băng thảo cảo**
cơn lốc đời tấu biệt khúc trầm luân

nhưng chỉ là nhỏ nhoi loài dạ thảo
thì làm sao được ân sủng khoan dung
ngày tố tụng phạt ta tên lừa đảo
phán ngục tù đày đọa xuống dương gian


rồi nhuộm đen cả hồn ta lẫn xác
rồi hạ vàng rồi dỗ ngọt môi em
thế lại vướng quàng thêm một tội khác
chưa mãn hạn này lại tiếp hạn oan


hóa dại ta ôi giữa muôn trùng thác
và sóng gào “biển hoài niệm” trào dâng
trong hỗn mang ngoảnh đầu quay chỗ khác
có những bàn tay vẫy bảo về thăm


có vạn hứa thật thầm da diết nói
bốn năm trước ta có về Việt Nam
vẫn nguyên vẹn hồn thiêng cùng sông núi
nhưng dấu yêu huyệt mộ đã úa vàng


sao ta về mà người không tìm tới
đợi qua bển rồi mới email sang

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 22, 2023 - 6:55 Am.)
_______________
** thảo cảo: cỏ khô.