CHÚT XƯA HỒN MANG ÂM HƯỞNG XANH


mây cứ vỡ lòng lời trắng đục
mái trường giang ta dải cuối trời
nhóm hoa trên nhánh cây trần tục
rộ khúc cuồng ca với tháng ngày
nụ hôn bật nở bên triền núi
lối nhỏ mọng đầy hương liêu trai
loài đá tự bao giờ rêu mọc
thầm thì dựng xám che trong mai


ở một phía đời xa dỗ ngọt
gọi tinh mơ hồng trên khuôn môi
dường như chỉ nghe mưa đang khóc
thút thít chắt chiu giọt vắn dài
là những vắng im đầy ray rứt
giang rộng tay hoài ôm râm ran
chạm lòng câu hát ru: tình đất
với đá và mùi hoa cau buồn

nghĩ đã thôi rồi từ được mất
sẽ mãi không nặng lòng cưu mang
quấn quýt mơ ngôi vương phế truất
mấy bận về xin hé nu vàng
cỏ dai lối mòn hoang tầm mắt
hoàng hậu vén rèm réo quân vương
tìm cho hư ảo mùi son phấn
chút xưa hồn mang âm hưởng xanh


cứ quê hương xa là vạn dặm
trời hồng - mây xám mờ giăng giăng
tinh mơ đèn vàng soi phố vắng
mộng mị xôn xao đẩy sóng cồn
não lòng câm lặng muôn giọt đắng
lời hứa hoàng kim cứ võ vàng
khơi ‘mộng ngày về’ trên cánh gió
rất đổi vu vơ mấy dỗi hờn


chút xưa
hồn mang
âm hưởng xanh
yêu lắm hiển linh
đất gọi tình

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Feb 25, 2024 - 6:14 Am.)