CHỪA LẠI
HOẶC TA VỀ ĐÌU HIU

 

ta sông hồ xuyên qua kẽ tay
hai ngón che nên một dải đầy
treo ngang tầm mắt màu hoa dại
Bồ công anh vàng bên phố say

người gót hạc dấu chiều sương bay
mùi hương chết đứng dáng trần ai
bóng sương thoáng vội mờ chân tóc
bạc đầu có mấy thuở nguôi ngoai

cũng chỉ con gái tóc bay thôi
sao lại đêm mà hóa chia phôi
không còn nhìn thấy ai trước mặt
ngỡ hoang về thêm ngọt ngào môi

ừ cứ khơi xa màu tinh khôi
vu vơ mặc tích sự rã rời
mộng mị ôm ngàn năm tìm gió
gởi chút rẽ riêng theo mây trôi

nuối tiếc nhau làm gì em ơi
bao lâu nhân loại có mây người
đứng như ta gọi bên đời vắng
khàn giọng - tiếng con chim đứt hơi

xin một lần thôi một lần thôi
Stockton - phù vân - ôi thiên thai
em nhé cuối cùng ta chợt hiểu
nhớ yêu thường chi ở mất rồi

dưng phế thạch ta đưa lên ngôi
vách cao giông gió thổi xa xôi
người qua sông hát bài ấm lạnh
ta phiên khúc sầu xưa sao vui

nhân loại vào chiều hay ảo ảnh
chừa lại (hoặc ta) về đìu hiu

 

MÊN VŨ THANH
(Stockton - Nov 14, 2021 - 8:28 Am.)