VUI HAY BUỒN Ở ĐÂU CŨNG VẬY
như những con lạc đà gù lưng
lặng thầm đi trong sa mạc nắng
khi hồn vui yêu dấu chiều hoang
hôm ấy dẫu chập chùng mật đắng
bão cát bay bay trời ngả nghiêng
hay dự báo về không gian khuất
sẽ bị chôn vùi ngay sau đêm
môi vẫn hương nồng say thoáng ngọt
giữa một phong ba một ngoan hiền
niềm vui ứng xử có thể khác
nhưng tựu chung vẫn ở cùng nguồn
nỗi đau - tính chất cũng sẽ khác
buồn ơi người yêu về sang sông
xót dạ nát tim vì mất mát
chiếc lá rơi mộ chí khoe vàng
người bạn năm nào giờ đã chết
cuộc đời sao nhẹ tựa phù vân
cô bé xiết rên lời muối xát
mẹ bỏ con rồi theo tình nhân
đứng lặng ngang tôi tầm xa nhất
trái-tim-tháng-Năm-buồn- từ-tâm
ví dù đầu núi mưa hiu hắt
mưa ở cuối ghềnh có khác đâu
sao đi giá họa còn vui mắt
khiến người vướng sầu muộn oan khiên
và thật an bình trong muôn khó
cuộc sống nghèo sớm tối vì nhau
có chút không chừng nơi phận số
nhưng chính yêu thương là phép màu
niềm vui của một người khốn khổ
cũng giống niềm vui của kẻ giàu
ngất đau chỗ vạn lần tan vỡ
nào khác tử sinh triệu nát nhàu
không ở chỗ phía nào cũng có
bên ấy xanh hơn trời bên này
bầu khí quyển ta em cùng thở
mà hai chiều nhớ cứ ngược đầu
cứ nhấn tương tư chìm biển cả
người dâng “khúc sóng vỗ” biệt sầu
không muộn phiền hát lời thiên cổ
mà hiển linh em ở nguyện cầu
ta muốn so đo từng lý lẽ
xem nguồn cội ấy đến từ đâu
lắm lắm bận vui người cứ khổ
ta uống ngàn ly sầu vẫn sầu
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 2, 2023 - 6:56 Am.)