CHỈ LÀ ẨN SỐ

 

khi nỗi đau không thể nào biến mất
trên vết thẹo đời còn mãi với thời gian
và đẵng sau sự hối hận
có bóng một dĩ vãng hoa phượng đỏ như máu
rơi lang thang theo những linh hồn xác ve
thử hỏi làm sao mà không buồn

khi những khuôn mặt đẹp luôn phát ra từ lòng nhân ái
trong trái tim người mẹ
nắng hanh vàng
và những giọt mồ hôi người cha
hơi thở khẽ nơi tình yêu hóa đá
dạy rong rêu biết khoc thuở đợi chờ

khi những buổi chiều hoàng lan nở hoa
đón nhận từ vòng tay trìu mến
lại hẹn hò như tuổi biết tìm nhau
chiều anh tan sở
con gọi yêu tên bố
xó bếp nghèo nhân ngãi nhúm thổi cơm
làn khói mỏng chen mình qua khe lá
đi tấu trình thượng đế chuyện nhân gian

khi ngày mai em kể
cho con bghe về câu chuyện buồn của me
năm đầu đời biết thẹn biết bâng khuâng
biết hờn duyên trách phận
nói phụ phàng đau lời trách cứ tình nhân
con đã lớn thấu hiểu chuyện trái ngang
có chút cãm thông nên buồn nhìn mẹ
tiếng thở dài thật nhẹ nói thay môi

khi sự đơn giản chỉ có vậy
nhưng ai biết được mỗi nhói lòng rất bé
đau như con dao cắt vào tay
như gai đâm buốt vào trước ngưc
hay như viên đạn đồng bắn thật nhanh vào tim
mà bóng tối
suốt kiếp vẫn chỉ là ẩn số

khi vô cực
(là nơi chân mây loài chim cú)
bóng thùy dương xanh - xa tít mịt mù xa
những đợt khói mõng
bay trên nóc nhà
của làng mạc những chiều về nhớ gió

 

MIÊN VŨ THANH
Stockton - Nov 21, 2021 - 7:40 Am.)