CỨ ĐÂU VANG VỌNG DƯ ÂM CŨ
bé tóc dài vẫn bay rối gió
lối Chợ Trời trưa dáng xuân thì
hôm ấy Chủ Nhật ta còn nhớ
nắng Delta trải lụa đường thi
động nhánh đầu mùa khơi mọng đỏ
muộn rộ cho tim nở đóa chiều
hoa huyễn hoặc dâng đời tụng khải
vọng trần thánh nguyện dấu phôi phai
cũng chẳng bao giờ nên thực tại
được gì trong một nốt trầm rơi
thánh nguyện hoang phôi phai hư hoại
gót hồng nhạc khúc reo lá lay
Chủ Nhật sang sông đò khua mái
từ ly bến độ hoen thoáng ngày
đã nhỡ bao lần ta trót dại
hết thơ hoa xuân đến lộc mai
hương trầm tháng núi - năm ngậm ngãi
ngày về hái nụ đoán vận may
có thể bóng trời sương mờ khói
có thể tinh mơ như liêu trai
chờ mong biết được ai xông đất
dù lấy hên thôi nào đúng sai
luận hiện đại tư duy truyền thống
vô tâm xuân cũng chẳng riêng người
Tết hoa mai trong khuôn gỗ động
bức tranh đương vài cánh hoa rơi
dường như có trổ dăm mầm lộc
chờ “tay năm mới” hái khoe đời
đêm trí tưởng tự tình khô khốc
nghe âm lắc quẻ bói hên xui
cổ tự quê nhà em với gió
thổi mộng anh đào đây tốt tươi
Stockton - ta với thầm thì nhỏ
hoài cố hương môi khẽ trao lời
ở đâu hồn phượng hồng xác pháo
cây nêu bé nhỏ của xa xôi
nồi bánh cuối năm hơi khói ảo
vùi trưa giấc phố vào cuối trời
cứ đâu vang vọng dư âm cũ
nhưng làm sao hiểu cô bé ơi
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Apr 10, 2024 - 5:48 Am.)