HAI PHÍA TỰ TÌNH


chỗ em còn dấu tình cuồng
mãi trăm năm cột sợi buồn theo mi
trong không chừng cõi sầu bi
từ hoang chánh niệm sân si bít đường


ở nơi ta thì muộn màng
mênh mang gió hạ rót vàng phố trưa
ngoảnh mặt thôi em về đi
hỏi người dưng có duyên gì chăng em


cứ như thể hương quan san
bay khoảnh khắc của chiều tàn hoàng hôn
thật xa xôi lại rất gần
chưa thực tại đã phủ phàng bỏ quên


vàng chiều trên bờ môi quen
khuôn mặt nguyệt giấc tròn trăng bỗng về
con phố chiều hóa sơn khê
lối cỏ mọn nối hẹn thề tơ vương


chút nhận diện vất vưởng thầm
một phía đứng có hai phương tự tình

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Aug 6, 2023 - 6:08 Am.)