KHÚC CANG TÂY

 

không còn vùng quê xã
mà nhớ chi Cang Tây
em Sơn Thành thuở đó
còn tóc thề ngang vai

vốn ta bất đắc chí
bướng bỉnh ngông nghênh đời
ngó nghiêng về một phía
mơ linh hồn sao mai

ngôi sao màu trái phá
chứng nhận một đêm trời
làng quê mình khổ quá
phải không cô bé tôi

ngồi bây giờ nhớ lại
nghe bên ấy thở dài
trên đôi tay khấn lạy
bao nhiêu chuyện của đời

ngày tháng đã quên rồi
một cánh chim lang bạt
cả đời hoang tình đất
cổ mộ nhắc tình đầu

ngu ngơ mà không đau
thỉnh thoảng thường nhắc lại

 

MÊN VŨ THANH
(Stockton - Apr 14, 2022 - 5:40 Am.)