HƯ HAO NÀO NHẮC NHỚ
trên cả thiên thượng - nỗi u mê
đường hư vô lối nhỏ em về
chiều như muôn trăm mũi kim cỏ
may dư âm nhớ khắp san hà
gởi ở vàng hoe trăng ước thề
trong nguyện xin lời sao băng khuya
hứa ta về sẽ thăm quê cũ
tìm vu vơ muộn hoàng hôn xưa
sẽ đội nón che màu sương sa
treo ngang dốc núi tỏa loang mờ
thèm nhìn lại bước chiều trên gió
dấu tình lỗi hẹn bay phất phơ
và quán nhỏ thị trấn trung du
khi con ngựa hoang đầy vết thù
tưởng tượng lưng đời dăm vết nứt
máu thời gian rướm xót hồn đau
và - lấy chồng vốn chỉ trước sau
gái lớn vu qui quên tình đầu
buồn phía có người yêu sơn cước
tháng Bảy lâu rồi không mưa Ngâu
dù có chăng - mấy thuở tìm nhau
áo cơm giết chết mộng công hầu
nhân sinh tự cổ thùy vô tử
có ai ngồi nhắc chuyện dài lâu
hay như ta hai tay giương cao
nâng biếu nhân gian chút nhiệm màu
là dấu yêu trăm năm còn lại
dù phôi phai mộ đá chôn vùi
để ta làm thơ bài khôn nguôi
xôn xao trong vắng im tình vui
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - JAN 5, 2023 - 5:28 Am.)