TUỔI THƠ TÔI LEO NÚI

 

còn những khoảnh nhân gian biển cả
ta mơ xanh xao hồn thiên đường
cũng đã nhiều bận dừng ở phố
chặn xe - đèn xanh đỏ - lại vàng
nào bởi đóa mà hoa đèn vỡ
cỏ may có nhớ chiều hoàng hôn
hương cau buông hương trên tóc xõa
dốc Đông Phú độ mùa Duối vàng
Hoàng Anh Mộc (tên Duối) - hạ đỏ
bãi trường
thêm cô đơn Hoàng Anh

rồi Stockton Mày Xôi cao nguyên
Mày Xôi
(tiếng Tày cũng tên Duối)
cõi hạ-chờ-xưa-tuổi-biết buồn
thơ.ngây.sao.hôm.ngồi.đếm.tuổi
mãi vọng hời tiếng chim vành khuyên
xuân hẹn - tuổi thơ tôi leo núi
lối quen gót ngược đá gập ghềnh
khi Mày Xôi cũng lần vào tối
tiếng khèn rừng quyện gió Ngọc Lan
thổi qua phía giương cao tay với
dấu yêu hằn khung trời tháng Năm
huyển ảo đâu hương cau tóc gội
mà nghe đương không hóa thẹn thuồng
cứ tưởng đã quên làm con gài
hồn nhiên hơn
sắc phượng hồng hơn
ta về với mẹ bao lâu đợi
rót rượu mừng cạn chén oan khiên

tất cả đã không vì như thế
tôi xa nhà ngay trên quê hương
bỏ xứ ngay trong bầu sữa mẹ
ngoại nhớ con (như mẹ nhớ con)
Hội An trừ tịch nhiều khác lạ
trong lời xin đôi mắt Hải Phòng
hãy à ơi ru tôi tiếng khẽ
niên thiếu mình - tôi về loanh quanh
lý sự rừng..
và hồn thú hoang...

và thứ chẵng thể nào hiểu nổi
nếu chưa trải nghiệm tự bản thân
(lưỡi dao cắt vào tay đau nhói
mới thấu nỗi người bao vết đâm)
cũng có thứ
cả đời chỉ nói
rồi chợt một đêm bật khóc thầm

không thể níu hoài năm tháng lại
chỉ để giữ yên một chút lòng

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - May 30, 2022 - 6:21 Am.)