CÙNG TA HƯ ẢO NÍU GIỮ THỜI
cứ mỗi bận chừng nghe mùa rớt
khi ngày tháng về ngang lưng trời
khẽ nhói trong tim từng giọt nước
rớt sầu vào cõi thật xa tôi -
của ngày sân trường nào hạ vắng
trái ngọt em ru cuộc nữa vời
không chỉ đâu nhón vài khoảng cách
hoặc chập chùng theo vạn dặm nơi
vẫn chưa đủ đi rao lời đắng
về mà hong ấm nụ tàn phai
tạ lỗi người qua từng mất mát
làm trái đầu mùa trao đầy vơi
chẵng thế mà dư âm bỏ ngõ
đạt thông bối cảnh vũng gió đời
đương thổi một quê hương bé nhỏ
tự tình (thôi vậy) khép hờ mi
hạ đỏ có một mùa ở lại
cùng ta hư ảo níu giữ thời
nhóm lửa khơi rong mùi nhang khói
trên mộ bia hoang từ lâu rồi
để ta réo nhớ đêm trừ tịch
giũ tàn đông lạnh cuối chân mây
xin trời chứng nhận lòng ngay thật
theo hơi nồi bánh chưng bay bay
vọng thuở quê nhà đương mờ khuất
lan tỏa hồng xỏa tóc đầu mai
mặt trời hẵng biết người đất khách
ôm buồn úp mặt giữa lòng tay
đi qua - cứ thản nhiên định luật
sáng trời đông chiều về ở tây
em về với ngàn dâu biền biệt
ta với Stockton 40° Fahrenheit
em vóc nhỏ đâu từng quen lấm bụi
có như ta mới hiểu "xót" là gì
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Oct 20, 2021 - 8:10 Am.)