T. VẪN MÙA KÝ ỨC
chút dỗi hờn dường như đương rớt rụng
trong xạc xào có vài bước chân quen
thôi lỡ mộng hư không rồi trần tục
con đường xa giờ lại rất bạt ngàn
đâu con phố chiều hoàng lan gọi muộn
hay thời gian treo màu tầm xuân xanh
Quế Sơn trên hàng rào kẽm gai quận
còn được gì ứ đọng mãi hư hoang
hỏa châu vàng nở trên cây chiến trận
trong cuộc đời chung mỗi nụ riêng buồn
nhắc quá khứ tuổi trẻ hờn thân phận
máu đào loang đỏ lửa kiếp hạ vàng
mùi bom đạn bốc hơi tình nhân loại
nối bây giờ thời thượng với chân dung
ta quá độ đương không quay ngó lại
chẳng vô tình mà nhận biết nhân gian
gục đầu hai bàn tay che kín mặt
cố vờ như mùa lá ở địa đàng
nơi chiều T. (góc trại Nhà Đài khuất)
bên kia sông ngôi giáo đường bỏ hoang
cũng kẽm gai đâm tím gan nát ruột
nhốt tù đày người nhớ đến tìm thăm
(cũng xõa tóc) nhưng bây giờ sớm rạng
yêu dấu ru con phố với lặng thầm
là Stockton - là không vướng tội
ta vẫn tù vẫn cứ nhắc nợ em
ơi thu (cũng bây giờ) tháng Mười một
nhiều chiếc lá bay Texas vọng hư âm
T. nhỏ tuổi - ơi nhé đừng quá vội
phải nửa đời khập khễnh mới tìm hoang
lá cứ vàng - từng cơn bay - nhức nhối
sẽ chia đều hai phía: nhớ gọi thăm
sẽ thật tình không nhắc gì năm đó
rất ân cần không hẳn cứ tình nhân
em với gió
ta với điều mắc nợ
mùa thu (rồi)
yêu gió thổi đời sang
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Nov 23, 2023 - 6:45 Am.)