SỢ BẤT CHỢT XA ƯỚT MẮT BUỒN


bởi trăng đâu vỡ ra từng mảnh
để tưởng rơi vàng bóng hỏa châu
vẫn hạ và mùi dạ lý thoảng
thi họa đêm bên hoa trắng ngần


thì cũng vừa đủ nghe chút rộn
trân trọng bằng loại ngôn từ suông
ru ngắn chân trời câu thiếu phụ
sáng đục mờ - Stockton không sương


nhớ trong phòng ngủ hôm Độc Lập
muôn vạn chập chùng ánh pháo bông
nhắm mắt tưởng đang thời chiến trận
lại xé tim gan đau buốt hồn


sẽ em - rất xưa thời áo trắng
thôi phượng theo gót vui tựu trường
đi trong gió thu chưa lá rụng
vẫn có vu vơ vài lá hoang

 

góp thu dấu yêu lời tuổi loạn
thẩn thờ cứ nấn ná mười thương
một cố nhắn nhủ đừng quay lại
mười bảo đã qua rồi cuộc hồng


thực lặng chỗ bới tìm quá khứ
ăn năn chi hoài nơi hư hoang
cố chấp quê hương ai tình phụ
phải chăng đó: nỗi đau ngàn năm


hỡi thu - nỗi ngàn năm góp đợi
bóng giai nhân khuất nẻo đại ngàn
mẹ chờ mãi thằng con lang bạt
đời phán xét gì quân tiểu nhân


bất hiếu quên công cha nghĩa mẹ
xảo lòng cái thứ bạc tình lang
mượn trăm lần lá nhờ gió quyện
sợ rón rén về theo bước chân


sợ lắm em ạ - sợ mẹ giận
sợ bất chợt xa ướt mắt buồn

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jul 26, 2023 - 6:28 Am.)