MỜ MỜ HOA SƯƠNG
vói hái vui trao đóa nhớ người
mờ mờ chưa trổ nụ hoa môi
xin đi sớm tối về cõi lặng
để cây yêu chỉ là sương thôi
mờ mờ che kín nẻo chân trời
biết đã mầy mùa qua đời tôi
mùi đất vạn sầu bay hương gió
thiên đường - bóng ảo ảnh - xa xôi
sương như khói cho đời buông xuôi
nhân gian chúc xuân trao miệng cười
một Tết em về trong cổ tích
cổ mộ tôi hoang - che bóng trời
tinh mơ chén sầu nâng trên tay
trí ngỡ phiêu bồng muôn giọt say
hẹn với "cuộc không" ngoài cửa sổ
ngày sẽ thăm quê lời đầu ngày
rất thật (và em ơi) sớm mai
khuôn xa khuấy rộn tiếng kêu dài
có khẽ lời than trên đường vắng
sự hỏi thăm nào tự phôi phai
giữ yên tôi cơn mưa nhạt nhàu
(cơn mưa trong hư tưởng nghe đau)
cuối hành lang đời không người tới
chờ hoang - dài cổ ngóng đợi nhau
xin về hỡi gót chân bể dâu
xin cơn mưa nhẹ rơi trên cầu
mường tương chiều rất xưa với phố
hồn Hội An cũ mỗi xanh rêu
giấc sáng hòa chân xưa - gót mau
nhịp buông lạ theo điệu ru Ngâu
tháng mấy âm dương nằm cánh rũ
con chim hoang chừng nghe xót đau
ơi tàn đông chia ngày hai nẽo
một tinh mơ sáng một về đâu
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - MẢ 13, 2022 - 9:07 Am.)