STOCKTON MƯA VÀ HOA TRẮNG

 

Ta nghe em vừa mở quán
buổi chiều bổng thấy đời vui
vội - ta đem thơ đi bán
mua rượu mời em cụng ly

Costco rụng đầy hoa trắng
cơn mưa Chín tuổi trèo cây
bước chân người về trước hẹn
Chủ nhật và tương tư mây

hẵng - nếu gợi câu mật đắng
thì em còn đầy cơn say
cơn say đang chiều gió ngược
quyện tóc - mưa - bên hoa rơi
Stockton nhạt nhòa hoang dại
gót hồng nhẹ khua thiên thai
cánh cửa lòng ta mở rộng
đời mình ru ca đời sau

nghiêng xa phía chân mây vẫy
bóng con chim nhỏ đang bay
tưởng chừng bay trong vô tận
như lãng du xem phù vân

như em màu chiều vàng nắng
và ta chỉ một lời thầm...
vốn đã một thân mất dạy
đời mãi ngàn năm bội tình


MIÊN VŨ THANH
(Stockton - 2003.)