TA HỒ GƯƠM
(YÊU LỜI MÔI HOÀN KIẾM)
bờ cổ tích em hoài mơ hoàn kiếm
vẫn thờ ơ không thể hiểu được lòng
từ kiêu ngạo gói lòng mà chết lịm
vách núi hoang vàng võ đến lạnh lùng
người là con thạch sùng trên vách đá
chắt lưỡi than tiếc nuối cõi đời thầm
chia lạnh lẽo những mộ phần nghiêng ngã
đã lâu rồi mù mịt bến rêu phong
nghĩa là bốn phương - nghĩa là tám hướng
cũng chẵng cùng dù chỉ với một phương
có ngã đường đưa tiển nhau vất vưởng
để phố thương hời buồn bả nhánh sông
một nhánh sông thôi - cũng ngàn dặm nhớ
con đường nhỏ nhoi hẵng cũng xa dần
đến tận tụy của khốn cùng nghiệt ngã
đẫy xô hương lìa bỏ hoa trăm năm
hoa sẽ nhớ cành - cây rồi nhớ lá
quê hương làm thơ phổ khúc bạt ngàn
qua lưu lạc em trở thành giông gió
nắng cứ hoàng kim dẫu có xa gần
khi con chim vẫn hát bài ca sáng
ngọn cỏ khuya đóng băng cũng sẽ tan
mặt trời mọc lên cao hơn lằn rạng
hong sắc vàng chẵng lạ bởi mờ sương
ta hồ gươm (yêu lời môi hoàn kiếm)
mơ thèm về một cái tết quê hương
cùng anh em rót rượu nâng cao chén
cạn tương phùng khép mộng mị tha phương
dù giả tạo vẫn còn hơn cô tịch
bao giang sơn dâu bể hóa đồi nương
ôi thế sự nhược bạch câu quá khích
mà cổ lai hy sao thôi nhắc chuyện lòng
chọn nhân gian ta pha màu cổ tích
xin hiển linh phù phép nẽo hồng hoang
cho hồ gươm em hóa thân hoàn kiếm
ta làm chim bay kiếm giữa đời không
sẽ có một con đường cho ta đến
hòa ước mơ vào rượu uống mặn nồng
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Nov 20, 2021 - 6:01 Am.)