TIẾNG VE GỌI HÈ

 

có một con ve sầu bỏ xứ
âm thầm khẽ với một mình kêu
như đã rất nhiều mùa phượng cũ
cây hạ hồng rực đỏ nhánh yêu

em đương bỏ mặc con đường vắng
cơn gió hoàng hôn buồn nhớ nhiều
thổi lá - như tay chiều - đưa vẫy
hẹn về cùng ở chỗ hoang liêu

phố lại thấy thằng con lang bạt
đi tìm giữa chợ bóng đời treo
trên cổ thụ "cây đa kèn" hát
bài ngựa hoang dừng vó bên đèo

Hội-An - con bướm mơn cỏ dại
vàng hoa cả trời tôi thuở nào
phố trở mùa vói theo nhỏ dại
gọi thu thôi lá bay khát khao

mọi ký ức từ khung tĩnh mặc
hỏi thăm cô bé giờ nơi đâu
còn gởi phiêu bồng trên phiến nhạc
giọng liên hoan hè nâng vút cao

không biết xác ve nào đã chết
nhưng có một mùa hè rất xa
từ hai dạng thức trong ly biệt
đơn phương mơ tìm về quê nhà

ngày ấy thằng bé nhớ quê khóc
Hội.An.lệ bấy giờ thăng hoa
để lớn vẫn chiều môi khô khốc
rớt giọt hoàng hôn vào nhạt nhòa

"Cũng phải đi học thôi con ạ..."
mẹ dạy tôi giải nỗi buồn xa
lời đáng kính nhuẫn nhuyền trí tuệ
nhưng mẹ ơi trái tim không nghe

rồi phố - mai đóng băng lên cỏ
giăng lạnh lùng ta một phương xa

 

MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Oct 05, 2021 - 6:56 Am.)