ĐÓA NHỎ THÁNG NĂM
trăm năm - rồi: ta yêu em muộn
nụ thiên thai giữa cánh đồng vàng
chân mây cháy nắng mùa lấp vụ -
một dòng sông bâng quơ theo về
một bận mê suốt đời ta sợ
tiền kiếp như mấy thuở hẹn thề
bỏ quên mộng mị bao lâu nữa
hững hờ tình lạc lối sơn khê
mưa trên phố Stockton - đầu hạ
bởi em loài cỏ hóa vụng về
nở vàng đóa nhỏ trên mé lộ
gõ tương tư tiếng chiều đam mê
thổi chi ngàn gió câu ước thệ
ta đi về hát khúc Trương Chi
trả em món nợ đào hoa nọ
còn mãi bấy giờ: hoa tiểu thư
trầm mặc cứ xem mình phiến lá
cỏ hoa - vàng nở trong sương mù
làn gió nhẹ lay trăm nhắc nhớ
lung linh phố xá gọi xuân thì
ta bởi xuân thì trao lầm lỡ
vạn lần da diết mộng Trương Chi
đã mấy con đò xa bến cũ
Mỵ Nương ơi đâu rồi vu vơ
phải chi cô bé đừng qua phố
và ta thôi quấn quýt hồn mơ
và chôn kiêu hãnh vào đáy mộ
chết trăm năm cứ vẫn ngóng chờ
để yên thầm lặng nơi bóng gió
che xõa ban mai tóc mặt trời
ở đỏ hồng lăn tăn sợi nhỏ
chút hoang gầy guộc đương buông lơi
đường không như tim người bỏ ngỏ
và ở đây - ta năm tháng rơi
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - May21, 20123 - 6:49 Am.)